Đỗ Hồng

Đường Trước Mặt



Ta đã thấy đường ngắn dần trước mặt
Ngàn ngày dài buồn ngả rạp sau lưng
Giờ đứng dựa bóng chiều vàng hiu hắt
Lòng phân đôi nên chân bước ngập ngừng
 
Em có phải người tình trong thiên cổ
Từ kiếp nào còn lại nét thân quen
Về trên phố bỗng dưng đời hạnh ngộ
Ta gặp ta trong trí nhớ muộn phiền
 
Trăm ngàn hướng ta đi về một bóng
Tuổi vàng treo trên lưng đỉnh cuộc đời
Ráng chiều đã phôi pha bên trời rộng
Bước xa thêm đi vào cõi đơn côi
 
Ngày trước mặt không đường quay trở lại
Chẳng biết em có còn ở phía sau
Bờ vực cạn vùi sâu trời thân ái
Bóng phù vân lơ lửng phủ ngang đầu
 
Muốn dừng lại thời gian sao vẫn bước
Đành vẫy tay từ biệt những ân tình
Về cuối nẻo ôi chỉ là sau trước
Cõi bao la ai cũng đến một mình
 
Đỗ Hồng

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 1 tháng 9 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Đường Trước Mặt"